Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

2...



Ngày đầu tiên của tháng 8 âm lịch, chưa bao giờ lại mong hết tháng 7 đến thế, mà cũng chưa bao giờ gần như quên tháng 8 dương. Tháng 7 âm, ko mê tín nhưng trăm thứ xui xẻo đổ lên đầu. Xui xẻo và cả những nỗi buồn dài lê thê, thành ra người cứ như bị hút hết nhựa sống, dù đã cố gắng rất nhiều.

Có ai muốn mình như thế???...

Lại bị  mắng bởi những điều gần như...vô cớ. Thương ư? Thương để mà làm gì khi cứ khiến lòng nhau nặng như đeo đá? Đi không được, ở cũng không xong mà về...thì cũng ko muốn nốt, nên hôm nay trở trời, nắng rồi lai mưa, cứ thi nhau bất chợt làm cái đầu đau như búa bổ, vẫn ngồi lại đợi, ráng đi dạy. Mấy ngày nay lại bị ám ảnh bởi câu nói gần 1 năm về trước của ai đó: " ........thương mà không hiểu sẽ làm đau chính mình và cho người khác mà thôi...". Uh, nên đã chọn im lặng (càng lâu càng tốt cho những gì đã có). Có lẽ đó là điều tốt nhất có thể làm được cho cái gọi là.. thương mà...không hiểu (cứ coi là vậy).

1/8 Âm lịch, việc đầu tiên làm lại là ...lôi hết những thứ trong chiếc túi xách to dễ đến gấp rưỡi người ra, sắp xếp lại và để gọn lại trong túi. Một đống đồ lổm ngổm cộng với một túi bút to tổ chảng đựng trăm thứ linh tinh và vài quyển sổ. Nhặt dưới đáy túi một..lá thư, được viết từ rất lâu bằng chì vào một đêm thức muộn, mưa và lạnh, mép thư đã ngả sang màu vàng, Giở ra đọc.....Khẽ cười....Xé làm tư rồi vứt vào sọt rác...

1/8 Âm lịch, bạn cãi nhau với người yêu...có liên quan đến mình, bạn kêu mệt mỏi. Lại thấy sự tồn tại của mình đôi khi lại là cái gai trong lòng ai đó...

Vẫn đau đầu ghê gớm. Học sinh vừa gọi điện xin chuyển lịch dạy. Thì về.

Muốn đi chùa một chút vì nay mùng 1...., lâu lắm rồi ko ghé chân vào chùa, nhưng ...có lẽ lại thôi. Không biết nữa....

Ngày mai đi gặp người ta, một công việc mới  nữa. Thời gian còn lại, nếu xin được thì sẽ ở Cataleya Coffee. Hôm rồi chụp ảnh cưới cho chị ở đó. Gọi một ly cf Ý, vào một sáng mưa về trên con phố nhỏ, tự nhiên thích cái vị nhạt nhạt thanh thanh ấy.



....

Thôi thì cứ....cố gắng vậy, cho những gì phía trước.

....

Thỉnh thoảng mẹ gọi điện.... Không biết tự bao giờ sợ gọi điện về nhà.....

 Lại chờ đợi, mọi thứ sẽ qua...