Tháng Ba này, cứ mải miết quá anh
Mưa rả rích suốt một mùa hoa bưởi
Tiếng ai khóc...bên hiên nhà tức tưởi
Sẫm một chiều mưa...
Tháng Ba này, ai đón? ai đưa?
Em luống cuống giữa bộn bề muôn ngả
Tháng Ba trơn trượt, mà em thì sợ ngã
Anh có về?...................
Tháng Ba này, đêm cứ dài lê thê
Giọt gianh rơi, vỡ òa giấc ngủ
Em xòe tay vừa đủ
Năm canh...
Tháng Ba này, manh áo mong manh
Chẳng thể che vai em gầy, dù là mưa rất mỏng
Hoa xoan tím rụng rơi trên tóc
Trong dáng chiều mòng mọng
Anh có về.......
không anh?.................
~N.n~ Về nhà, hoa bưởi đã trắng sân....Viết cho đêm không ngủ!
Tháng ba với cảm xúc chênh vênh.
Trả lờiXóaVới anh, với nỗi nhớ mênh mông
Chẳng có anh nào đâu anh Kan ạ, là em.... tưởng tượng đó thôi. He, làm sao vẽ đc hình hài ai đó bằng những thứ...không tên? ^^
XóaUh! Có lẽ là thế! Giống a mất rồi
XóaNhìu hoa bưởi thế kg hái cho mình, hưc hưc....
Trả lờiXóaTối qua mạng cùi nhà tớ hem zô được, bài thơ hay cậu à. Có anh nầu hẹn cậu tháng ba zìa seo? he he.... :p
Thơ thẩn gì đâu cậu, theo như ai đó thì nó thuộc thể loại văn xuôi đc ngắt nhịp bơi enter. He. Uh, nhiều hoa bưởi lắm, HN người ta chở hoa bưởi đi bán khắp các con phố, nhưng vẫn thích nhìn hoa bưởi ở quê hơn, tự nhiên và dẫn dã, hoa bưởi nhà tớ rụng trắng cả sân, thơm dịu. Hái cho cậu thì cậu cũng có...ngửi đc đâu. Chẳng có anh nào hẹn tớ cả, là tớ... tưởng tượng chơi vậy. :d
XóaTháng ba này trời cứ mải mưa
Trả lờiXóaCòn em ngồi nhớ anh rả rích
Đường thì trơn vật anh huỳnh huỵch
Ối giời ôi yêu đã trắng mắt chưa...
...
Ha Ha ha!
Úi, gì mà ngã ghê thế anh Sỏi? Vậy thì em viết 1 bài bảo "anh" đừng về nữa. Thương thương là. keke
XóaÔi giời đọc lại thơ mình mà thấy buồn cười, nhiều khi tếu táo cho vui Nana nhé hihi!
XóaHe, nếu nó ..buồn khóc thì sao mà vui đc anh Sỏi. :))
XóaLà anh "trắng mắt" nhìn em ý !:p :p :p
Trả lờiXóaThôi, cứ để em nghĩ mình "trắng mắt" đi anh. :d
XóaNana nhà mình ngày càng đa tài, ngưỡng mộ tâm hồn thi sĩ :D
Trả lờiXóaNeko
He, nhìn cái điệu nhăn răng kìa, đang châm chọc tớ hử? Tài cán gì mấy cái...của nợ.
XóaMưa rả rích theo chân về quê Mẹ
Trả lờiXóaTrời Hà Thành nghiêng một khoảng chênh chao
Nặng màu mây không nhắn nhủ lời chào
Cho đáng kiếp nọn tóc buồn sũng nước
Hoa bưởi kia có phần nào biết trước
Đã âm thầm rụng xuống khỏi phải thơm
Khói lam chiều lặng lẽ phả mùi rơm
Chẳng buồn cháy cho nồi cơm hấp dở
Thôn Đoài nhắc thôn Đông đừng niềm nở
Có gì đâu chỉ u ám thêm buồn
Xoan rắc lòng cho tím dạ mưa tuôn
Muốn đuổi cút khỏi chạnh lòng trắc ẩn
Rồi quê Cha cố dành phần ngớ ngẩn
Thương lần hồi như nuối tiếc cho xong
Tiễn người đi chẳng có phút xao lòng
Trời muốn hửng vì hết người ám quẻ
Hê hê
He. Nghe...tủi thân quá, bị hắt hủi ghê.
XóaNếu anh không ghé thăm, em ko biết mình đáng ghét thế. :d
(p/s: Chẳng biết xưng hô có đúng không nữa ^^ ). Cảm ơn anh ghé thăm và chia sẻ.
" NẶC" nì tớ quen kg mình? nghe thơ thì....lạ :p
XóaSao tớ biết được? Những người bạn ở đây thường họ từ blog cậu qua mà. :)
XóaTớ đoán ai rùi
XóaAi thế? bắt đầu bằng chữ H à? :d,Tớ ko biết.
XóaTháng ba này
Trả lờiXóaAnh không về được đâu em
Anh muốn cầm "Năm canh" dạo phố
Đêm trăng mưa
Lạnh gì như thể tả tơi
Hay là đang nhớ em ơi!
:d :d :d
Haha, nghe xong mà chỉ muốn gào lên :"Thôi! Anh đừng về nữa! Em van anh!" =))
Xóa