Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

"Có một người lắng phố, bên em"



Có tiếng gõ cửa. Anh mang cho nó nhưng bông hoa loa kèn tháng Tư. Anh nói salem thì có thể cắm khô nên bảo nó nhường lại một bình hoa để dành cho hoa loa kèn. Anh cũng ko quên nhắc nó đặt những nhành salem trên thành ban công, nhờ nắng hong khô những bụi mốc, sẽ cất giữ được lâu hơn. Anh mang tháng Tư đến cho nó trong khi nó còn đang chùng chình chưa chịu bước ra khỏi tháng Ba.... Một thoáng nhẹ nhàng thế đó, cho một ngày Chủ nhật nó chỉ muốn ngủ vùi.

Cuốn sách anh tặng có tựa đề " Có một phố vừa đi qua phố" nó mang theo trong túi xách. Hôm kia nó bảo với anh khi anh đưa cho nó cuốn sách "Tựa đề..sến thế này chắc... hay". Anh cười. Cái cười hiền lành như một buổi sáng mùa thu, trong lành, tươi sáng và thật dịu dàng. Để rồi bây giờ nó cứ mải mê nhìn tựa đề cuốn sách với những ô hình chữ nhật xếp thành những ngóc ngách của con phố nào đó, trong tưởng tượng. Nó cũng đã có những ngày đi qua một thành phố khác.... giữa lòng thành phố...Nghe thật kì cục phải không? Nhưng..thật khó để mà tả. Chỉ biết cái tựa đề...."sến" kia  như một cái chạm nhẹ, chạm vào một góc nào đó trong nó, là những vu vơ vậy vậy thôi....

Hà Nội sáng nay mưa ào ạt...

Lật mở những trang đầu tiên của cuốn sách, bắt gặp:

Bối rối

Ta đợi em, và mùa thu cũng đợi
Em giấu em sau nụ cười chợt vội
Ta giấu ta, mưa lá ngang lời...

Có điều gì em giấu ở vành môi
Vành môi mảnh như trăng chiều cả thẹn

Đêm rèm buông, em đừng níu nắng
Đừng thả giọt lòng
lơ lửng
hóa heo may....

"Ta" thì đợi "em", "mùa thu" cũng đợi "em". Còn nó, nó biết, sẽ không có ai đợi với chờ. Nhưng nó thì đợi, đợi và mong, một ngày nào đó anh sẽ trở thành ai đó, trong cuộc sống của nó, thật gần.....(cho dù những cái "đợi" chẳng giống nhau...)


  


~N.n~ Mở cửa ra đón nắng đang về....
Viết cho cơn mưa rào bất chợt. Ướt. Và...Không nhớ...




18h7'

Ngồi lại công ty chờ đến giờ đi dạy. Đọc gần hết cuốn sách của anh. Cười thật nhiều trước giọng văn dí dỏm của Đinh Vũ Hoàng Nguyên - Blog Laothayboigia. Rồi lại lắng lòng trc sự ra đi của anh ở cái tuổi đời còn rất trẻ. Lắng lòng trước "Có một phố vừa đi ngang phố" - tên của bài thơ anh lấy  làm tựa đề cuốn sách: 


Có bao người vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có chút lòng khẽ chạm… làn rêu.

Phố, kẹo lạc kẹo vừng
Con dế thơ ngây gáy vào cơn ngủ
Nắng câu Kiều thơm gió những vòm đêm
Cánh cò lạc bờ đê
cò dò trên ngói
bỗng gặp cái cò trong tiếng à ơi…

Phố, làng lúa làng hoa
Người trong phố về quê trong phố
Ngã tư lòng
vương
ngát sen hương…

Phiên chợ đầu hôm
Sông Hồng cong mình trên bờ vai thành phố
Người quang gánh gánh làng về phố
Mùa nước đỏ mắt người cũng đỏ
Mỗi mảnh trăng phôi trên mỗi mảnh đời…

Cửa ô
Im lìm
Đoàn quân
chuyển mình lên biên giới
Những giọt máu hai mươi hợp dòng xa phố
Ngọn đèn – Tim
cháy thâu sương…
Có người cha tiễn con,
mắng vợ mình mau nước mắt
Nhưng đêm ấy là đêm
mờ mưa, sao tắt
Gò má người cha
mọng
thắp
Ánh sao…

Vỉa hè
Lang thang
Đứa trẻ không nhà
trèo sấu trèo me đi bán
Sau cơn mưa
gẫy rắc
cành me…
Người đàn ông
nước mắt không rơi suốt thời chinh chiến
Bỗng mặn mòi se giọt… giữa vành môi!

Khúc ơ khúc ơ…
Đêm qua
Tiếng rao cũ lạc người trên gác cũ
Có cụ già cô đơn bỏ phố
Chị hàng rong
đặt tấm bánh trên bàn thờ, hương đỏ
Những mảnh lòng chưa thành quen trong phố
Khóc ngậm ngùi tiễn tưởng một người thân.

Bình minh bay từ khung cửa sổ
Dòng sông trôi từ khung cửa sổ
Đa – Nuýp
xanh
sắc cốm Vòng
Những mảng trầm thiêm thiếp giấc đông
Bỗng mở mắt cái hoa lên tháng
Có người con gái
Dịu dàng đưa tháng qua môi.
...

Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố!
Có một người lắng phố, bên em.
Em hồn nhiên cho phố hồn nhiên
Tóc phả mái bên chiều
phai phai nắng ngói…
Thân thương quá!
lòng sao chợt hỏi
Phố của mình có nối… phố trong em?!

_Đinh Vũ Hoàng Nguyên_

Đến lượt em .."Có chút lòng khẽ chạm.... làn rêu." 
Về thôi để đi ngang phố, chạm vào phố, để thấy một phố không phải là....phố đã từng qua....


...






14 nhận xét:

  1. "Nó" nhặt trong lòng ra
    Những câu thơ bối rối
    "Nó" Buộc ghen vào lòng ta
    Rồi vô tình như vội.

    Nó giấu gì ở vành môi
    Mà chính nó cũng lú rồi không biết
    Ôi những câu thơ chết tiệt
    Làm ta vui và tha thiết quên gì!

    Hihì!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là không chừng "nó" lú thật rồi cũng nên, anh Sỏi ạ. :p

      Xóa
  2. Anh lú thật mất rùi có mấy chữ không cho trong "" hì! :p :p

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một "anh", một "em"
      Thi nhau cùng "lú"
      Cơ mà vừa đủ
      Để thấy nhau...lú.
      Hơ hơ...thơ con cóc ghẻ của kẻ lú :d

      Xóa
  3. Cảm thấy nhớ những điều đã qua! ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :) Nên qua đây ăn trộm bài thơ của em (đi cọp) mang về chưng trên phếch xì búc phỏng?

      Xóa
    2. Hahà! Nên đưa nó cho thiên hạ chiêm ngưỡng chớ

      Xóa
  4. 12h rùi, ghé qua phát, đọc hết rùi, về ngủ thui. Lúc này kg nghĩ ra câu gì nữa. Ngủ nhé kưng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh, bận rộn quá thì ngủ sớm đi khỏi mệt. Nghĩ làm gì cho đau đầu. Tớ vu vơ thôi.

      Xóa
  5. hơi khó hỉu cí vụ "đa tình" nhé, lại còn kg cho cồng, he he....:p
    Ngày nghỉ zui, t cày đơi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uh, Đa tình là...nhiều tình tính tang.
      Tớ cũng đang cày, nhưng mà nhức mắt quá. Con số cứ nhảy loạn lên rồi.

      Xóa
  6. Chào em! Kể ra thì mình "tình trong như đã...". Biết em lâu rồi nhưng hôm nay mới nói lời đầu tiên. Đọc em như đọc lại mình nhiều năm về trước, có chút già dặn, từng trải, nhưng thực ra, phíabeen trong thì vẫn còn trẻ lắm!
    Chọn bài này để nói lời đầu tiên với em vì bài viết có nhắc đến Bloger Lão thầy bói già, một người mà chị biết từ hồi xưa khi chơi trên Y!Blog. Bạn ấy mất quá sớm để lại tiếc thương cho nhiều người. Từ cái chết của bạn ấy, chị thường nghĩ về cuộc sống này. Ta được sống là ta đang hạnh phúc, cho nên sẽ không hờ hững để cho ngày trôi qua vô nghĩa. Và chị thấy em đã không hờ hững với từng điều dù nhỏ bé nhất. Chị thích em điểm đó! :)
    Vui với tuổi trẻ của mình, em nhé! Chi thì khoing sở hữu tuổi trẻ nữa rồi, nhưng cũng vẫn vui! :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. :) Em chào chị! Rất vui vì chị ghé thăm em.
      Em đã từng nói "trong cuộc đời này, mỗi con người như những đường thẳng, đường hình sin hay parabol, vì cái duyên hay nợ của cuộc đời mà vấp phải nhau, để rồi giao nhau tại một hay nhiều điểm", và có lẽ em với chị đã giao nhau ở một điểm nào đó, thuộc về cảm xúc. Chắc hẳn con đường em qua không đi trên con đường của bất kì ai nhưng em đang đi qua tuổi trẻ của mình, mà dường như tuổi trẻ của ai cũng đc gắn liền với những điều nông nổi, bồng bột, cả những dại khờ, có phải vì thế mà chị bắt gặp một phần nào đó của chị trong một đứa...dở hơi như em? ^^
      Em đọc những trang sách của anh Hoàng Nguyên, lần thứ 3 rồi. Em không biết nữa, có cái gì đó...cứ đọc vậy thôi. Nhưng có lẽ chị nói đúng "ta được sống là ta đang hạnh phúc, cho nên sẽ không hờ hững để cho ngày trôi qua vô nghĩa". Em cũng không biết mình có đang không hờ hững, em già dặn (như ngta vẫn nghĩ) nhưng lại có thừa những nông nổi, thành ra..... Hì, chán em không? 27 tuổi, sắp đi qua cái tuổi trẻ rồi đấy chị nhỉ? Thôi thì cứ gắng vậy, sống vui cho những ngày còn lại, để bớt tiếc nuối hơn. :)
      Ngày thật nhiều niềm vui cho chị! ^^

      Xóa
:) ;)) ;(( :-) =)) ;( ;-( :d :-d @-) :p :o :v (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ $-) (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

Sử dụng mã code dưới đây để chèn hình và nhạc, xin đừng chèn nhạc autoplay, cảm ơn!
Link : <a href="Link URL">CLICK HERE </a>
Hình ảnh : [img]Link hình ảnh URL[/img]
Youtube clip : [youtube]Link video từ yotube[/youtube]
Nhaccuatui : [nct]Link nhạc từ Nhaccuatui[/nct]