Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

Cnhngmbqm...




0h54' 

Đêm. 

Ngồi nhìn ánh điện ban công vừa đủ rọi sáng cho 1/4 căn phòng. Vàng. Ấm. Nhìn khoảng riêng bừa bộn của một ngày vô định.

Ngồi với mình.  

Nhiều khi cứ nghĩ, chỉ cần với từng ấy thứ ngổn ngang kia sẽ đủ để lấp đầy khoảng trống trong lòng, đủ để mà lặng lẽ đi qua những tháng ngày chật chội, không ồn ào. Đủ để biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của ai đó. Đủ để không phiền phức cũng như làm tổn thương mình thêm nữa. Đủ để bình thản hơn mỗi sớm mai thức dậy. Thế mà rồi...có những ngày...như hôm nay...

Kiệt cùng...