Thứ Tư, 4 tháng 10, 2017

Đi qua mùa



"Trưa muộn. Đi về giữa cơn mưa. Lá sấu như là rụng quanh năm suốt tháng. Có chiếc lá cõng mưa bay ngang mặt, rồi kiệt sức rơi xuống đất, cuốn theo vòng quay của những chiếc bánh xe vội vã. Chọn con đường xa hơn nhưng vắng hơn chút chút để đi. Nước mưa nhòa mặt, tan trên môi ngọt lịm. Chỉ có thế thôi, mà tự nhên muốn mình bé lại, như ngày xưa 14, đã biết ngồi bên cửa sổ...làm thơ, vào những buổi trưa trốn ngủ ngắm mưa rơi trắng xóa và tưởng tượng đủ điều. Yêu mưa có lẽ cũng bởi vì những tháng ngày như thế.

Bạn viết: "Có những ngày biết tìm nắng ở đâu". Khẽ cười. Sign out.

Ấy thế mà có lúc, mình đã nhìn thấy nắng trong mưa...."


Thế rồi chị...."phổ thơ" cho mẩu cảm xúc bâng quơ của mình, hết sức dễ thương:

Ngày hôm nay trưa muộn
Đi về giữa cơn mưa
Lá sấu như là rụng
Quanh năm suốt bốn mùa...

Lá cõng mưa ngang mặt
Rồi buông mình rụng rơi
Cuốn theo vòng quay vắng
Những bánh xe vội rời....

Nước mưa vương nhòa mặt
Trên trên môi ngọt ngào
Bống muốn mình bé lại
Như mười bốn hôm nào...
Ngồi bên khung cửa sổ
Làm thơ những buổi trưa
Tưởng tượng và mơ mộng
Trốn ngủ vì ngắm mưa...

Ngày hôm qua bạn ấy
"Biết tìm nắng ở đâu"
Khẽ cười...Mình đã thấy
Nắng trong mưa ngập ngời...

:)