Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

Vụn




* Thành nhắn tin:
- Nghe bài hát Chưa bao giờ của Thu Phương chưa?
+ "Bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào..."
- Dáng mình ngồi có buồn không?
+ Lúc ấy không soi gương.
-....
Có vẻ như người ta thích nghĩ về nó với cái kiểu sầu sầu, chán đời. Hay nó làm cho ngta nghĩ thế? Kiểu gì thì cũng tệ như nhau. Dù đời không như mơ nhưng có lúc nó cũng phải...nên thơ tí chứ. À, mà có vẻ Thành cũng đang định "làm thơ" thì phải, nhưng thơ viết cho nó...chán v~ ra. Chưa gì đã phảng phất mùi u ám, nên nó trả lời một câu.... rất hãm, thay cho dấu chấm hết bài. Và thế là hết thật, Thành im.

* Sinh nhật con bạn thân
Trưa, con bạn rủ dãi nắng lượn quanh HN chỉ để tìm mua tặng nó một bó hoa gì đó nhiều màu, giống như...tắc kè hoa mà chính nó cũng chẳng biết tên theo yêu cầu nhân sinh nhật. Rõ dở. Không tìm được, chui vào Đinh Lễ, đứng mòn chân, cuối cùng chọn được cuốn sách "P.s I love you" bản tiếng anh, giá tính bằng $ (rõ sang) tặng nó. Về nhà, nó lèo nhèo:

- Bạn viết gì vào đó cho tớ đi. Tớ thích tặng sách thì phải viết cơ
+ Thì viết. " 4.6.2015. Hà Nội ngày nắng vỡ đầu. P/s: I love you. Tao."

Ờ thì đại ý là thế này: Sinh nhật mày, HN nắng vỡ đầu ra, tao lượn mãi mới mua tặng mày được cuốn sách mày thích "P.s I love you" và cũng thay lời muốn nói rằng: tao yêu mày, con điên ạ. (Cái này không phải chửi bậy, mà nó bị điên thật, lại còn hay đi đêm như con ma. Nên trong điện thoại lưu tên nó bằng cái tên chẳng giống... con ma nào: Ma Điên) Kí tên: Tao " Chẳng biết nó có hiểu cái thông điệp vừa mang tính thời sự đan xen với tình cảm dạt dào này không nữa, chỉ biết hôm sau nó rủ đi lên phố và nhất định mua tặng cho cái áo.


* Lượn lờ cả một ngày mệt lử. khuya về đi qua chỗ người ta hát ủng hộ những người bị chất độc màu da cam, thấy một anh bé xíu xiu, với đôi chân rất ngắn đang đứng gắng hát không mệt mỏi, người người thì cứ vùn vụt đi qua, cũng chẳng thấy mệt mỏi mà dừng lại, chắc vì.... vội về cho kịp trước đêm. Uh thì chẳng vội, nên vòng xe lại, cho tay vào túi quần, móc hết số tiền trc lúc đi...rút trộm trong cọc tiền hàng nhưng chưa kịp tiêu, bỏ vào cái hòm bé bé có 2 bác cao tuổi đang ngồi cạnh, gật đầu chào rồi té. Có người từng bảo: Phải thèm tiền mới kinh doanh được. Ờ, thèm thì có thèm, nhưng...chẳng thiết tha cho lắm. Nghe.... điêu nhỉ? :d


* Đang bê bát cơm nhai trệu trạo, chị trong phòng nói vọng ra:
- Ăn ít thôi, chiều chị DẪN đi ăn gà rán.

Nghe từ "dẫn" sao mà thấy...oải. Nó xấp xỉ 30, mà trong mắt chị hình như nó cũng chỉ như con ranh con. Nhục ở chỗ, chiều lẽo đẽo theo chị đi ăn thật, và còn cả được mua kem cho ngồi gặm, mua vé cho đi xem phim. Thôi thì...hơi nhục một tí cơ mà...đỡ tốn xèng. :d

* Dạo này mắc bệnh đau lưng. Người ngợm ngủ dậy cứ gọi là mỏi nhừ. Cơ bắp ngày càng..cuồn cuộn thì phải. Chết cha. Con bạn đang rủ đi tập Yoga, bảo nó: Tao ghét mấy thứ tập mà động tác như tập dưỡng sinh lắm. Nó lườm. Cơ mà....đầu óc dạo này cũng chập cheng quá. Vừa xem xong 1 bộ phim, bước chân ra khỏi rạp, đã quên béng nó tên gì. Nên sẽ cân nhắc.

* Hôm qua mơ thấy Bắp. Cắn vào má ku cậu mấy phát, cái má gì mà thơm thơm là. Đang làm cho ku cậu món quà, chờ ngày ku cậu chào đời, và để nói với ku cậu rằng: Này anh, tôi yêu anh. Anh mà không yêu tôi, tôi đá cho nát mông!. :)

* Hôm nay. Mưa. 













Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Khoảng êm



Về nhà, trưa, dưới gốc bưởi, cặm cụi với cưa, búa, đinh làm...một ngôi nhà gỗ nho nhỏ cho em lan. Đôi khi, có những thứ không quan trọng xấu hay đẹp, mà quan trọng là đã làm nó một cách tốt nhất có thể. Thêm một giò lan nữa, thêm một niềm vui :)




Bên hiên nhà, giò hoa Lan Son Môi (theo tên của chị bán cây gọi) đã nở hoa sau một năm chờ đợi. Đúng như lời chị bán cây nói. Thêm một niềm tin. :)







Rồi vào một ngày đầy nắng, sớm đây thôi, Em Lan Vảy Rồng sẽ bung nở  rực rỡ, vàng tươi như nắng ngoài kia. Chờ ^^



Hứa lần sau về nhà, đóng thêm vài "ngôi nhà gỗ" nữa cho mấy cây lan phía sau nhà đang nương nhờ tạm bợ, rồi mang các em ấy quây quần bên hiên nhà này. Rồi sẽ tìm kiếm cho bằng được loài hoa vàng ấy, phủ kín lên hàng rào sắt bố làm, là nơi có cái bàn đá từ thời Napoleon của bố. Vậy là mỗi lần về nhà, sẽ có một nơi thật tuyệt để uống cf, hay bất kì thứ đồ uống gì mình thích, nghe gió từ cánh đồng phía sau nhà dội lại, nghe mùi hương lúa thoang thoảng, dù chỉ có một mình. Hẹn! :)




Về nhà, vẫn hay lê la dưới ngôi nhà cũ (giờ xung quanh đã thành vườn). ngồi lên thành bể nước, nhìn trăng 14 mọc sau cột sóng Viettel đối diện nhà. Thích những chiều bình thản như thế. :)




Hay những buổi sáng dậy sớm, quét sân vườn, rồi ngồi bên bờ ao, dưới tán cây bưởi và khế ngọt, chờ nắng lên xuyên qua từng kẽ lá, nhìn những chú kiến núp mình dưới bông hoa mướp trốn nắng. Ngó nghiêng chú chuồn chuồn ngô đang đậu là là mặt ao  ^^







Về nhà, gom nhặt những khoảnh khắc cho riêng mình như thế, thấy cuộc sống trôi qua êm đềm và dịu nhẹ, dù biết không phải lúc nào cũng vậy. Dù biết đôi lúc nào đó, lại có thể buồn đến thẳm sâu. Nhưng cuộc sống là thế, cố gắng và đợi mình lớn lên trong từng phút giây vậy. :)


P/s: Cái này tớ làm chủ yêu là để...khoe với cậu (ngon tuyệt cú mèo nhé). Hehe.




P/s': Còn một cái muốn khoe nữa nè, hôm trc tớ khâu hộ cho con bạn cái áo (dễ đến mấy năm rồi không cầm kim ấy), được nó khen...đẹp hơn may. Hihi. Xem chừng bàn tay thô ráp của tớ vẫn có thể làm được vài thứ..nữ tính, nhỉ?. :d


_N.n_