Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Thế giới động vật - Những "nhà ngụy trang tài ba".




Trong thế giới hoang dã, việc sinh tồn có thể là một nhiệm vụ, một thách thức lớn, đặc biệt nếu cơ thế của bạn lại hơn hơn, chậm hơn những kẻ luôn muốn biến bạn thành bữa ăn ngon lành. Đây là lí do tại sao rất nhiều loại động vật có rất nhiều cách khác nhau để ngụy trang, trà trộn vào thiên nhiên.


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Có rất nhiều cách ẩn mình trong thiên nhiên, và loài động vật được coi là bậc thầy của ngụy trang thường được nhắc đến chính là tắc kè hoa. Không ai còn xa lạ gì với những phép biến mình tài tình của loài tắc kè này, thật khó để phát hiện ra đâu là tắc kè, đâu chỉ là những gốc cây, phiến đá bên đường.
Tuy nhiên, ngoài tắc kè ra thì vẫn còn rất nhiều loài động vật khác cũng có khả năng ngụy trang đầy tuyệt vời. Một trong những cách ngụy trang bản thân tốt nhất chính là ẩn mình vào bầy đàn, ví dụ như một con sư tử săn mồi sẽ bỏ qua cả đàn ngựa vằn vì khi đó, nó chỉ nhìn thấy một khối lượng sọc lớn, hay những con cá bơi lẻ tẻ sẽ bị nhanh chóng phát hiện khi có những đường sọc dọc sáng trong nước, nhưng nếu bơi thành một đàn, thì một động vật ăn thịt sẽ chỉ thấy đó là một đốm màu sáng không xác định.
Cùng YAN News khám phá thử những màn ngụy trạng đầy kinh ngạc trong thế giới động vật nhé!
Những phép biến hình tài tình của tắc kè

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật



Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Sâu lá

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Cá ngựa hóa san hô

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Nhện ẩn mình

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Khi ếch ngụy trang

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật
Phép ngụy trang của một loài châu chấu ở Mỹ

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Khi chim cú ẩn mình

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật







Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Các bạn có thể tìm thấy con hươu cao cổ ở đâu không?

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Nhím và “bầy” xương rồng

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật

Và những bậc thầy ngụy trang khác

Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


Những bậc thầy ngụy trang trong thế giới động vật


~ST~

P/s: Thích thế giới động vật vô cùng. Từ những ngày còn rất bé. Sau này lớn lên chút chút, thích mê cuốn "Dế mèn phiêu lưu ký" của nhà văn Tô Hoài. Để rồi cho mãi sau này và ngay cả bây giờ vẫn cứ nghĩ và tưởng tượng về một thế giới khác mà ở đó không có con người, sinh động và ngộ nghĩnh. 

 Ước một lần được đặt chân vào Thế giới ấy.....

Ước một lần được quăng mình lẫn trong đám lá, núp bóng dưới cành cây ngọn cỏ, hòa mình vào với sỏi đá hay băng tuyết... 

Ngụy trang và im nằm, yên ổn với riêng mình...


~N.n~ 






Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

:)





ĐƠN SƠ
Thơ: Xuân Diệu

Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
"Sao mà bươm bướm cứ đua bay,
"Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ!
"Em gọi thầm anh suốt cả ngày.

"Ngoài ấy vui không, anh của em?
"Trong này đã có nắng vàng êm;
"Mỗi lần nắng rọi em ra cửa,
"Em nghĩ gì đâu đứng lặng im.

"Mùa xuâ khó chịu qua đi thôi!
"Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
"Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
"- Hay là anh đã bỏ em rồi?"

"Ồ! mới nghiêng mình xem nước trong,
"Vui mừng em thấy má em hồng..."
Em tôi ăn nói vô duyên quá!
Em đốt lòng anh, em biết không?


~N.n~ ^^










Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

Trầm



"Tôi không bao giờ nhầm  lẫn về sự khổ đau hay hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.

Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Đời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời." - Trịnh Công Sơn.








~N.n~







Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

Ngày trôi





................


Tối nó lại về với Cuối Ngõ, lần này với con bạn và với anh. Vài ly sán lùng trong tiếng guitar bập bùng và violon réo rắt. Tối thứ 6 ở nơi này người ta thường tìm về chật kín, sát lại bên nhau ấm áp. Mắt nó mơ màng cuốn vào những ngón tay như múa trên cây đàn guitar và hát cùng mọi người những ca khúc của Trịnh. Khuya về, thấy con bạn treo status trên fb: "Tôi yêu những tối thứ 6 - như hôm nay. Ở đây, mọi bộn bề cuộc sống như tan biến chỉ còn lại những tiếng hát, tiếng nhạc guitar, violon, những bài ca, những tâm hồn đồng điệu của các bạn trẻ, bạn già. It's amazing!" . Nó cười.



........ Có cái gì đó, nhè nhẹ trôi trong đêm...


~N.n~

P/s: Về với Ốc thôi.





























Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014

Gửi mùa...

                                                                                
                                                                       
                                                                               






























Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Ý nghĩa





























Note: Cọp từ nhà anh Sỏi, còn anh Sỏi cọp nhà ai thì  chịu. :d







Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

Vô tình




-  Trang sách thơm
    những câu chuyện.
-  Con số nhùng nhằng,
    bỏ  mặc.
    .....
-  Đầu giường
    Loa kèn trắng
-  Vị trà đắng
    Tiếng đàn ngọt.
    .....
-   Tôi vô tình
    Yêu em - Vĩ cầm!
    .....

   (Vô tình trong...vô tình)

P/s: Không phải thơ.























~N.n~





Đa tình...





Cái mùi hồ Tây tanh ngoét xộc lên mũi trong buổi chiều nhá nhem tối nó chán về nhà và  lòng thì như một cái.....hang sâu hun hút, tối thui, lại khiến nó nhận ra một điều..chẳng liên quan, rằng: Nó....đa tình.

Vì đa tình nên ...tham. Nên cứ ngồi đó mà hít, mà co ro, mà ướt, mà...đa tình.


Về trong mưa rơi tí tách, nó thấy nó là là một kẻ đa tình ngớ ngẩn. Như bây giờ này, nó lại đang tơ tưởng đến một cái "tình" ở tận vùng cao. Xen lẫn trong cái giấc mơ...không chạm đất có tiếng trẻ con bi bô tập đọc..


Ờ. Hôm nay,.....



























..."Thương một người"





......
"Thương ai về ngõ tối, bao nhiêu lá rơi rơi
Thương ai cười không nói, ngập ngừng lá hôn vai..."
......











Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

"Có một người lắng phố, bên em"



Có tiếng gõ cửa. Anh mang cho nó nhưng bông hoa loa kèn tháng Tư. Anh nói salem thì có thể cắm khô nên bảo nó nhường lại một bình hoa để dành cho hoa loa kèn. Anh cũng ko quên nhắc nó đặt những nhành salem trên thành ban công, nhờ nắng hong khô những bụi mốc, sẽ cất giữ được lâu hơn. Anh mang tháng Tư đến cho nó trong khi nó còn đang chùng chình chưa chịu bước ra khỏi tháng Ba.... Một thoáng nhẹ nhàng thế đó, cho một ngày Chủ nhật nó chỉ muốn ngủ vùi.

Cuốn sách anh tặng có tựa đề " Có một phố vừa đi qua phố" nó mang theo trong túi xách. Hôm kia nó bảo với anh khi anh đưa cho nó cuốn sách "Tựa đề..sến thế này chắc... hay". Anh cười. Cái cười hiền lành như một buổi sáng mùa thu, trong lành, tươi sáng và thật dịu dàng. Để rồi bây giờ nó cứ mải mê nhìn tựa đề cuốn sách với những ô hình chữ nhật xếp thành những ngóc ngách của con phố nào đó, trong tưởng tượng. Nó cũng đã có những ngày đi qua một thành phố khác.... giữa lòng thành phố...Nghe thật kì cục phải không? Nhưng..thật khó để mà tả. Chỉ biết cái tựa đề...."sến" kia  như một cái chạm nhẹ, chạm vào một góc nào đó trong nó, là những vu vơ vậy vậy thôi....

Hà Nội sáng nay mưa ào ạt...

Lật mở những trang đầu tiên của cuốn sách, bắt gặp:

Bối rối

Ta đợi em, và mùa thu cũng đợi
Em giấu em sau nụ cười chợt vội
Ta giấu ta, mưa lá ngang lời...

Có điều gì em giấu ở vành môi
Vành môi mảnh như trăng chiều cả thẹn

Đêm rèm buông, em đừng níu nắng
Đừng thả giọt lòng
lơ lửng
hóa heo may....

"Ta" thì đợi "em", "mùa thu" cũng đợi "em". Còn nó, nó biết, sẽ không có ai đợi với chờ. Nhưng nó thì đợi, đợi và mong, một ngày nào đó anh sẽ trở thành ai đó, trong cuộc sống của nó, thật gần.....(cho dù những cái "đợi" chẳng giống nhau...)


  


~N.n~ Mở cửa ra đón nắng đang về....
Viết cho cơn mưa rào bất chợt. Ướt. Và...Không nhớ...




18h7'

Ngồi lại công ty chờ đến giờ đi dạy. Đọc gần hết cuốn sách của anh. Cười thật nhiều trước giọng văn dí dỏm của Đinh Vũ Hoàng Nguyên - Blog Laothayboigia. Rồi lại lắng lòng trc sự ra đi của anh ở cái tuổi đời còn rất trẻ. Lắng lòng trước "Có một phố vừa đi ngang phố" - tên của bài thơ anh lấy  làm tựa đề cuốn sách: 


Có bao người vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố
Có chút lòng khẽ chạm… làn rêu.

Phố, kẹo lạc kẹo vừng
Con dế thơ ngây gáy vào cơn ngủ
Nắng câu Kiều thơm gió những vòm đêm
Cánh cò lạc bờ đê
cò dò trên ngói
bỗng gặp cái cò trong tiếng à ơi…

Phố, làng lúa làng hoa
Người trong phố về quê trong phố
Ngã tư lòng
vương
ngát sen hương…

Phiên chợ đầu hôm
Sông Hồng cong mình trên bờ vai thành phố
Người quang gánh gánh làng về phố
Mùa nước đỏ mắt người cũng đỏ
Mỗi mảnh trăng phôi trên mỗi mảnh đời…

Cửa ô
Im lìm
Đoàn quân
chuyển mình lên biên giới
Những giọt máu hai mươi hợp dòng xa phố
Ngọn đèn – Tim
cháy thâu sương…
Có người cha tiễn con,
mắng vợ mình mau nước mắt
Nhưng đêm ấy là đêm
mờ mưa, sao tắt
Gò má người cha
mọng
thắp
Ánh sao…

Vỉa hè
Lang thang
Đứa trẻ không nhà
trèo sấu trèo me đi bán
Sau cơn mưa
gẫy rắc
cành me…
Người đàn ông
nước mắt không rơi suốt thời chinh chiến
Bỗng mặn mòi se giọt… giữa vành môi!

Khúc ơ khúc ơ…
Đêm qua
Tiếng rao cũ lạc người trên gác cũ
Có cụ già cô đơn bỏ phố
Chị hàng rong
đặt tấm bánh trên bàn thờ, hương đỏ
Những mảnh lòng chưa thành quen trong phố
Khóc ngậm ngùi tiễn tưởng một người thân.

Bình minh bay từ khung cửa sổ
Dòng sông trôi từ khung cửa sổ
Đa – Nuýp
xanh
sắc cốm Vòng
Những mảng trầm thiêm thiếp giấc đông
Bỗng mở mắt cái hoa lên tháng
Có người con gái
Dịu dàng đưa tháng qua môi.
...

Ta bên nhau trên phố của bao người
Bao ân tình vừa đi qua phố
Có một phố vừa đi qua phố!
Có một người lắng phố, bên em.
Em hồn nhiên cho phố hồn nhiên
Tóc phả mái bên chiều
phai phai nắng ngói…
Thân thương quá!
lòng sao chợt hỏi
Phố của mình có nối… phố trong em?!

_Đinh Vũ Hoàng Nguyên_

Đến lượt em .."Có chút lòng khẽ chạm.... làn rêu." 
Về thôi để đi ngang phố, chạm vào phố, để thấy một phố không phải là....phố đã từng qua....


...






Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Vớ vẩn




Chị :
- Ông ơi, ông xem hộ cho nó xem đến bao giờ nó lấy chồng ạ?
Ông (vốn dĩ là thầy bói, lè nhè giọng say quắc cần câu) :
- Nó à? Nó là nó thuộc cái loại... lưu manh kiểu trí thức.
Cười sằng sặc, sung sướng vì vừa mới...khai quật đc bản thân. Có đứa nào dại mà đi rước một đứa lưu manh về làm của nợ? => Tập xác định =  { Ế }=> Nghiệm = {Rỗng}
..........

Con bạn:
- Nàng có những 4 cái đồng hồ đeo tay, sao chỉ thấy nàng đeo duy nhất một cái?
Kéo nụ cười thành 1 đường thẳng nằm ngang....Không mở miệng thì sao nói được. => Câu trả lời bỏ ngỏ. Ờ thì...cũng chẳng biết vì sao...(là nghĩ thầm vậy)

..........

Vừa bị thằng cha gác cổng tóm cổ. Nó hành.
Cũng cười nốt, nhưng méo mó. Muốn chửi đổng vài câu, không phải cho thằng cha gác cổng (vì dù sao nó cũng làm đúng nhiệm vụ) mà cho cái cảnh....chui lủi. Nhọc. Chẳng biết còn có thể ở lại bao lâu?...

..........

Đẩy cửa phòng, vắng hoe. Một mình. Lại cười, như con khùng. Quăng mình xuống giường ngán ngẩm, nghĩ đến ngày mai...

A! Biết rồi. Không ngủ cho...trời khỏi sáng luôn. Ts!

~N.n~ Biêng biêng.





Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Con yêu Mẹ bằng....?!



 CON YÊU MẸ
(Xuân Quỳnh - Trích :Lời ru trên mặt đất, Nxb Tác phẩm mới, 1978 )



Con yêu mẹ bằng ông trời
Rộng lắm không bao giờ hết

- Thế thì làm sao con biết
Là trời ở những đâu đâu
Trời rất rộng lại rất cao

Mẹ mong, bao giờ con tới!


- Con yêu mẹ bằng Hà Nội
Để nhớ mẹ con tìm đi
Từ phố này đến phố kia
Con sẽ gặp ngay được mẹ

- Hà Nội còn là rộng quá
Các đường như nhện giăng tơ
Nào những phố này phố kia
Gặp mẹ làm sao gặp hết!


- Con yêu mẹ bằng trường học
Suốt ngày con ở đấy thôi
Lúc con học, lúc con chơi
Là con cũng đều có mẹ

- Nhưng tối con về nhà ngủ
Thế là con lại xa trường
Còn mẹ ở lại một mình
Thì mẹ nhớ con lắm đấy


Tính mẹ cứ là hay nhớ
Lúc nào cũng muốn bên con
Nếu có cái gì gần hơn
Con yêu mẹ bằng cái đó

- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế...


















P/s: Khi con không còn bé...