Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017



Giá như trời đừng sáng.

Lại thấy bóng mình đổ trên thành ban công. Phố dưới kia im lìm.

Ngửa cổ ngắm bầu trời, chẳng có gì ngoài mây. Nhưng bầu trời luôn rộng, nên lòng mình nguôi ngoai.

Nhắm mắt lại, thèm như cơn gió, thèm như đám mây, thèm như trăng, như sao lang thang khắp bầu trời...Cứ một mình như thế ....Thành ra...nhiều lúc như là... thèm cả....cô đơn.










Thứ Tư, 7 tháng 6, 2017

!





Mưa đêm. Ào ạt. 

Thấy mình bất ổn. 

Có những thứ thật sự đã đến lúc kết thúc để bắt đầu rồi. 

Muốn nằm dài ra nền nhà gạch, úp tai xuống sàn mà nghe tiếng mưa dội vào lòng đất, vào lòng đêm, và cả....lòng mình....

 Đôi khi thèm một mình đến lạ.